26/5/10

Hạnh phúc do chính tôi tạo ra.

Thật vậy. Tôi đã thay đổi cách suy nghĩ và hành động của mình. Với những thông tin trên mạng và sách báo, tôi đã chắt lọc và vận dụng vào cuộc sống hằng ngày, từ công việc ở cơ quan cho đến sinh họat ở ký túc xá hay những thói quen giải trí. Tất cả những cố gắng của tôi đã thể hiện rõ qua cảm nhận về cuộc sống.. Tôi đang hạnh phúc .. Tôi yêu quý bản thân tôi, yêu gia đình tôi có mẹ và anh trai, các em gái. Tôi có suy nghĩ tích cực về các đồng nghiệp của tôi. Tôi khoan dung hơn với những lỗi lầm của bản thân và những người sống xung quanh tôi.
Tối qua.. tôi cảm thấy trống vắng hơn bao giờ hết. Tôi không học bài, cũng không đi bộ lang thang trò chuyện cùng với nhỏ Nga phòng văn thư như thường lệ. Tôi nằm nghe nhạc trịnh, không muốn nghĩ đến cô gái 27 tuổi lặng lẽ trở về khu tập thể mang theo tâm trạng buồn trống trải. Thời gian qua, nhiều người đã đến với tôi. Tôi trân trọng tình cảm của họ, nhưng vẫn còn thiếu cái cảm xúc gọi là tình yêu. Và cứ thế dần dần tôi rời xa họ với nhiều lý do khác nhau để biện hộ cho sự chia tay. Thế người ấy của tôi... giờ đang ở đâu? Tôi còn phải chờ đợi đến khi nào? Tôi có cần phải đi tìm không? Hi hi .. Tôi không nên lo lắng nhiều. Tôi hãy sống bằng chính nhiệt huyết và niềm say mê trong công việc. Cống hiến cho đời thì đời sẽ mang lại cho ta những điều thú vị và bất ngờ. Tôi tin tưởng vào cuộc sống hiện nay mà tôi đã chọn.
À, tối qua Nam nói là sẽ chở tôi đi đổi hóa đơn vào sáng thứ 7 này. Tôi thấy có điều gì đó khác lắm .. ở Nam và cả ở tôi. Từ tối hôm qua, tôi không dám nhìn vào mắt Nam, tôi muốn che dấu điều gì đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét